Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2011



Phần anh, hãy theo Thầy. (Ga 21, 22)




 
 
Thứ Bảy sau Chúa Nhật VII Phục Sinh
Lời Chúa: 
Ga 21,20-25
20Ông Phêrô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giêsu thương mến đi theo sau; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giêsu trong bữa ăn tối và hỏi: "Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy? " 21Vậy khi thấy người đó, ông Phêrô nói với Đức Giêsu: "Thưa Thầy, còn anh này thì sao? " 22Đức Giêsu đáp: "Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh? Phần anh, hãy theo Thầy." 23Do đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giêsu đã không nói với ông Phêrô là: "Anh ấy sẽ không chết", mà chỉ nói: "Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh? " 24Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực. 25Còn có nhiều điều khác Đức Giêsu đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.

Suy niệm: 
Một người đi trên đường gặp một người khác đi về phía mình, điều lạ là trên tay người ấy sách một thùng nước, tay kia cầm một bó đuốc cháy sáng. Người nọ hiếu kỳ hỏi người ấy là ai? Tại sao trong tay lại có bó đuốc và thùng nước?
Người kia trả lời: “Ta là thiên thần”, ta định lấy thùng nước này dập tắt lửa địa ngục, còn đuốc này ta đốt hết nhà cửa tốt đẹp.
Dập tắt lửa địa ngục con có thể hiểu được, nhưng thiêu hủy thiên đàng thì vô lý?
Thiên thần nói: "Ta muốn thử xem loài người có ai yêu mến Chúa, vì giữ luật Chúa hay chỉ vì sợ địa ngục mà muốn được thiên đàng” .
Bài Phúc âm cho chúng ta thấy tình yêu chân thật, trong trắng vô điều kiện và vô vị lợi giữa Chúa Giêsu và môn đệ Gioan, đây là mẫu gương tin tưởng tốt đẹp mà chúng ta nên bắt chước. Đoạn Phúc âm nói môn đệ là người được Chúa Gỉêsu yêu mến và là người dựa vào ngực Chúa Giêsu trong bữa ăn tối. Vị môn đệ ấy là Gioan, anh em Giacôbê con của Giêbêđê , là người môn đệ đứng dưới chân Thánh giá và Chúa Giêsu đã trối lại Mẹ mình cho người lo lắng. Khi Chúa chết thì Gioan và Đức Mẹ về ở tại Êphêsô.
Gioan chết lúc 90 tuổi. ông là vị Tông đồ duy nhất trong các Tông đồ đã chết vì bệnh già , chứ không chết vì tử đạo như các Tông đồ khác. Gioan là Tông đồ và là thánh sử nổi tiếng viết về Tình Yêu Thiên Chúa. Người viết bằng kinh nghiệm chính bản thân mình, vì người là bạn chí thân của Chúa Giêsu, người yêu Chúa và cũng được Chúa yêu đặc biệt.
Đây là bài học cho ta về lòng yêu Chúa và yêu tha nhân. Người ta đặt câu hỏi: Tại sao Chúa Ciêsu là Thiên Chúa mà lại cũng yêu một Tông đồ hơn những Tông đồ khác? Ở đây, Chúa Giêsu đã tỏ ra mình là một con người giống như mọi người khác, chỉ trừ tội lỗi, nên cũng có những tâm tình như mọi người khác. Điều đó không có gì trái ngược với Tin Mừng cứu độ mà Người rao giảng. Người ta cũng có thể biện bác rằng tình thương cũng có thể trải rộng cho hết mọi người. Điều đó trên thực tế đúng nguyên tắc, nhưng làm thế nào để yêu thương mọi người trong thực tế, kể từ những người giàu có, những người gặp hằng ngày rồi những người gặp trong hoàn cảnh đặc biệt, những con người bằng xương bằng thịt, chứ không phải nhân loại nói chung chung.
Muốn học biết yêu thương thì hãy yêu thương từng người trong gia đình, dần dần ra những người bạn thân, rồi lan rộng đến mọi người. Nếu muốn khởi sự yêu thương từ những người xa ta hơn hết, đó chẳng qua chỉ là ý tưởng mơ hồ, mông lung, hay như những người nói rằng mình yêu thương nhân loại nhưng lại không chịu đựng được những người xung quanh mình. Yêu thương mọi người là sẵn sàng yêu thương những người mình gặp gỡ. Kế đến, muốn yêu thương cũng cần tập dượt cho có thói quen và cần thực tập với những người thân quen và quen biết thân cận, tập chấp nhận những cái hay cái dở của họ, dù nó có ngược với sở thích và ước muốn của ta, tập chấp nhận những phiền toái họ gây nên và sẵn sàng tha thứ, dù phải tha thứ nhiều lần. Chính trong những hoàn cảnh cụ thể của cuộc sống thường nhật như vậy mà ta học biết yêu thương và làm cho tình thương triển nở.
Bài Phúc âm còn dạy chúng ta về một thái độ phải có khi làm việc Tông đồ. Phêrô bận tâm về Gioan nên thắc mắc hỏi Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, còn anh này thì sao?”. Lắm khi chúng ta không lo tìm hiểu xem mình cần làm gì? Ý Chúa muốn mình làm gì? Mà chỉ lo xem người khác làm gì rồi so sánh làm theo hay làm ngược lại. Chúng ta có tài sản, thời giờ, khả năng thì hãy đóng góp vào việc Chúa hết sức mình, không cần gì ngó trước nhìn sau để so bì với người khác, như lời Chúa nói “phần con, con hãy theo Thầy”.
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa hằng mong muốn chúng con trở nên bạn nghĩa thiết của Chúa. Chúa muốn chúng con được ở lại trong tình yêu của Chúa. Chúa muốn hoà nhịp vào cuộc đời chúng con để chia sẻ những lắng lo của kiếp người. Chúng con xin dâng cuộc đời cho Chúa. Chúng con xin tín thác cuộc đời cho lòng thương xót Chúa như môn đệ Gioan tựa sát bên lòng Chúa.
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, môn đệ Gioan thật diễm phúc được tựa sát bên lòng Chúa để nghe nhịp đập yêu thương của Chúa. Ông đã cảm nghiệm sâu sắc tình yêu của Chúa. Ông hoàn toàn trung thành với Chúa. Khi gian nan. Khi đối đầu với sự dữ, Gioan vẫn trung kiên, vẫn theo Chúa cho đến cùng. Xin giúp chúng con được cảm nghiệm tình yêu Chúa dành cho chúng con như Gioan đã cảm nghiệm. Xin giúp chúng con biết sống kết hợp với Chúa một cách mật thiết, khăng khít để chúng con chỉ còn biết sống cho Chúa mà thôi!
Lạy Chúa, giữa cuộc đời đầy sóng gió nguy nan xin cho chúng con luôn trung thành với Chúa. Giữa cuộc đời luôn thăng trầm nổi trôi, xin cho chúng con biết tín thác vào Chúa. Xin giúp chúng con biết tựa sát cuộc đời trong sự quan phòng của Chúa để Chúa luôn là thuẫn đỡ, là thành luỹ che chở cuộc đời chúng con.
Lạy Chúa, xin biến đổi những tâm tình của con để lòng con mỗi ngày trong trắng và yêu Chúa khăng khít hơn, trong mọi hành động cũng như trong mọi thái độ của con. Xin cho con chỉ biết lấy tình yêu Chúa làm công lực và chỉ có ý Chúa và gương của Ngài là ý hướng con phải nhìn theo và bắt chước. Amen.




Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian. (Ga 16,33)





Thứ Hai sau Chúa Nhật VII Phục Sinh
Lời Chúa: 
Ga 16,29-33
29Các môn đệ Người thưa: "Đấy, bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa. 30Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến." 31Đức Giêsu đáp: "Bây giờ anh em tin à? 32Này đến giờ và giờ ấy đã đến rồi, anh em sẽ bị phân tán mỗi người mỗi ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy. 33Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian."

Suy niệm: 
Để sửa soạn cho ngày về trời, Giáo hội muốn nhắn nhủ con cái tới lòng tin vào Đấng đã sống kham khổ, đã chết, đã phục sinh và về Trời. Lòng tin đặt vào một Đấng vinh quang như thế là sự sống vững mạnh để đi tới cõi sống vĩnh cửu. Lòng tin là yếu tố quyết định sống và sống cho ra sống. Khi sống lại, Chúa Giêsu đã đặt giá trị cho đức tin là: “Phúc cho những ai không thấy mà tin” (Ga 20,29). Không ai còn thấy được Ngài nhãn tiền nơi trần thế này nữa. Cho nên muốn được phúc của Chúa phải có lòng tin. Thánh kinh định nghĩa: “Tin là những sự chắc chắn về những sự vô hình” (Dt 1,11). Đức tin là sự trao mình hoàn toàn cho Thiên Chúa toàn năng. Đức tin không cho phép người ta dựa vào và đi tìm những gì gọi là khả giác nữa. Chúa nói: “đừng chạm vào ta, vì ta chưa về cùng Cha Ta” (Ga 20,17) là lời Chúa nhắn nhủ chị Madalena, và cả chúng ta hôm nay nữa. Nghĩa là bây giờ Chúa Phục sinh đã thuộc về một thế giới khác rồi. Nên chúng ta chỉ có thể ôm lấy Người trong đức tin. Nếu chúng ta cố tìm cho ra những dấu hiệu khả giác hữu hình sẽ bị Chúa phản đối khi Ngài nói “thế hệ cứng lòng tin này chỉ tìm những dấu lạ mà thôi” (Lc 11,29). Hãy coi Abraham, Tin là tín nhiệm vào Chúa, tin vào lời hứa tín thành để được một giòng dõi mặc dù ông đã già trăm tuổi và Sarah bạn ông là người son sẻ.
Đối với Giacaria, Tin là tín thác vào lời Sứ thần, mặc dù mọi sự xảy ra xem như ngược lại hẳn.
Đối với Maria, Tin là vững dạ vào lời Chúa sẽ làm cho sự trinh khiết của mình nên phong phú như bà Isave ca tụng “phúc cho em vì đã tin vào những lời Chúa thông báo. Và mọi thế hệ sẽ khen là em có phúc” (Lc 1,48). Đối với chúng ta tin là tin chắc chắn vào ơn cứu rỗi nơi đức Kitô. Chúa Kitô đã từng phàn nàn các tông đồ: “Hỡi những kẻ kém lòng tin” (Mt 8,26). Trong cơn bão táp cuống cuồng sắp sửa như vỡ thuyền, chết đuối, đáng lẽ họ phải tin rằng sức của họ ở ngay trong khoang thuyền, trong con người đang nằm ngủ trên thuyền kia. Chúng ta cũng cứ làm cho đời mình rối tơ vò như vậy. Nhưng cách giải quyết là ở đức tin. Bàn về đức tin, chúng ta được thánh Phaolô nhắc nhở rằng:
Đức tin cần phải được thử nghiệm ở từng cá nhân.
Một người có nhiều đức tin cũng vẫn bị thử thách.
Một trong những hình thức thử nghiệm đức tin là từ bỏ. Từ bỏ cả cái cao quí nhất cuộc đời là sự sống.
Nhiều khi đức tin đặt chúng ta vào những trường hợp hết sức nan giải.
Sự thử thách đức tin có khi liên can đến điều Chúa đã hứa trong quá khứ.
Thử thách xem có tin vào Chúa nữa không.
Có vững tin vào quyền năng của Thiên Chúa: “Có thể làm cho sống lại hoặc ban cho” như Abraham dám đem con mình đi sát tế vì ông tin Thiên Chúa có thể làm cho sống lại hoặc ban cho ông một đứa con khác.
Tin vào sự sống lại đem đến một niềm hy vọng.
Sau thử thách là phần thưởng Chúa cho biết khi thử thách đức tin, có người bỏ cuộc. Nhớ lại Chúa Giêsu cũng bị thử thách khi các môn đệ bỏ rơi giữa cô đơn, sự chết (Mt 27,31) nhưng nhớ rằng Chúa Kitô đã vượt qua tới phục sinh và về trời.
Đức tin là con mắt thần, là sức mạnh vũ bão. Người có đức tin trông thấy những điều kẻ khác không thể thấy được, làm được những cái kẻ khác không thể làm được.
Khi đứng trước lưỡi gươm trần của tên đao phủ đang giơ lên cao, thánh Phêrô Vêon vẫn hiên ngang tuyên bố: “Tôi tin”. Khi miệng bị chém không thể nói được nữa, ngài vẫn bình tĩnh lấy ngón tay thấm máu đang chảy ràn rụa trên mặt và viết trên mặt đất, nơi ngài sắp gục ngã làm của lễ, hai chữ: tôi tin. Đúng như lời thánh kinh: “Sự chiến thắng của tôi chính là đức tin kiên vững.
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu mến yêu, Chúa đã chiến thắng thế gian. Chúa còn hứa ở cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế. Đó là niềm vui và hạnh phúc cho chúng con. Vì từ nay chúng con có Chúa bảo vệ, nâng đỡ và chở che. Chúng con xin tín thác vào Chúa như con thơ nép mình trong cánh tay mẹ hiền. Xin cho chúng con luôn biết can đảm đối diện với thập giá trong cuộc đời. Xin đừng để chúng con vì nhút nhát, lười biếng mà trốn tránh bổn phận hằng ngày. Xin ban ơn trợ giúp để chúng con thắng vượt những cám dỗ tội lỗi và biết đứng lên làm lại cuộc đời sau những lần vấp ngã.
Lạy Chúa, xin củng cố đức tin còn yếu kém của chúng con bằng những ơn lành hồn xác, để mỗi ngày chúng con càng xác tín hơn về tình thương quan phòng của Chúa. Amen